Thơ: Nỗi lòng… Nhớ lời mẹ dặn (Đinh Công Tôn)

450

Ngày xưa ai gắn hoa hồng

Ngày nay con gắn nỗi trông mịt mù

Mẹ về với cõi thiên thu

Nghe trong gió thoảng vi vu lời người

 

Làm sao quên được nụ cười

Cúc cung tận tụy một đời cho con

Mắt nhìn vòi vọi núi non

Qua thu mấy bận vẫn còn xanh cây

 

Làm sao quên dáng hao gầy

Thân cò hôm sớm nuôi bầy con thơ

Như còn đây tuổi dại khờ

Mẹ đi để lại bơ vơ u buồn

 

Làm sao quên được cõi lòng

Cầu ra tam giới vẫn mong con về

Mừng con tỉnh thức đường mê

Tao nôi vẫn nhịp vỗ về yêu thương

 

Phật tiền dâng nén tâm hương

Nhớ xưa Từ phụ đống xương chạnh Người

Lời kinh hiếu nghĩa rạng ngời

Cù lao chín chữ một đời không quên

 

Mẹ đã về Tây con chớ buồn

Thôi đừng bi lụy nước mắt tuôn

Vu Lan Tự tứ cầu cho mẹ

Trợ lực tịnh tâm chốn Phật môn

 

Mẹ đã tảo đăng cửu liên đài

Chẳng còn vướng nghiệp chốn trần ai

Bồ đề Phật tính con nảy nở

Tiếp dẫn hậu sinh báo Như Lai

 

Chúng điểu đồng thanh vang khúc ca

Rũ sạch tiền khiên nghiệp Ta Bà

An lạc mỗi ngày hương pháp nhũ

Thuần khiết chân nguyên đẳng hà sa

 

Hiếu hạnh lớn lao nguyện tu trì

Thấu lòng con trẻ niệm Đại bi

Nương theo thần lực bốn tám nguyện

Tận dứt điêu linh chốn A Tỳ

 

Hoa nở trong tâm vẫn thường hằng

Thôi đừng vọng niệm những bi văn

Cần chuyên tu tập hồi công đức

Phụ mẫu bảy đời tịnh Lạc bang

Đinh Công Tôn