Cuộc thi: “Sáng tác Văn học, Nghệ thuật và Báo chí về Đạo hiếu” – năm 2020
Vòng chung khảo
———————
Tác phẩm dự thi: LÁ THƯ GỬI… MẸ CỦA ANH NHÂN MÙA VU LAN!
MS 087 Thơ
Con chào Mẹ!
Có lẽ Mẹ rất bất ngờ khi nhận được lá thư này phải không ạ? Bởi lá thư này được gửi từ một người con mà Mẹ hoàn toàn xa lạ!
Thưa mẹ,
Mẹ là mẹ của anh! Còn con chỉ là một người bạn của anh – một người bạn bình thường thôi Mẹ ạ. Nhưng con muốn xin phép Mẹ, cho con được gọi Người bằng Mẹ. Con tin Mẹ sẽ vui lòng đón nhận thêm một người xa lạ như con.
Thưa Mẹ, con tình cờ quen anh qua mạng xã hội. Con và anh đều yêu thích văn thơ, chúng con quen nhau ban đầu chỉ vì sở thích xướng họa văn thơ như thế. Dần dà, chúng con thân thiết hơn và nhiều lần gặp mặt, anh xem con như người em gái vậy. Điều khiến con ngày càng quý mến anh nhiều hơn qua mỗi lần trò chuyện, đó là tình yêu của anh luôn dành cho Mẹ.
Mỗi lần con ghé Sài Gòn, anh đều rủ con đi chùa Hoằng Pháp, anh ăn chay niệm Phật để nguyện cầu cho Cha Mẹ sống lâu trăm tuổi. Anh hay làm việc thiện, giúp đỡ người nghèo khó, dù con biết rõ anh không giàu có gì về vật chất, mà chỉ giàu lòng nhân ái với tấm tình rộng mở.
Vừa rồi con thấy thông tin Phật giáo Quảng Nam tổ chức cuộc thi viết về đạo hiếu năm 2020, con động viên anh viết một bài dự thi vì Quảng Nam là quê hương anh, là nhà của anh, là nơi Mẹ đang sống, nếu bài qua vòng sơ khảo sẽ được đăng, xem như món quà tặng Mẹ, nhưng anh từ chối. Anh nói “Hiếu thảo tự tâm, có gì đâu mà anh phải kể, vả lại anh không có khiếu để viết, anh sẽ tặng Mẹ món quà khác em à”. Con cứ suy nghĩ mãi, đến gần ngày kết thúc cuộc thi, con quyết định viết thay anh, nói thay về tình yêu của anh dành cho Mẹ.
Mẹ biết không, trong bất kì câu chuyện nào, anh đều nhắc đến Mẹ, cho con xem những tấm hình về Mẹ mà anh luôn mang theo trong ví và lưu trong điện thoại. Những kỷ niệm về Mẹ luôn ngự trị trong lòng anh, theo anh suốt cuộc hành trình nặng gánh mưu sinh. Anh kể rằng thuở bé, anh nhớ Mẹ hay cùng những người phụ nữ trong xóm gánh thóc lúa ra chợ bán, đường xa, đôi dép của Mẹ vẹt mòn một bên đế, mòn đến gần nửa chiếc dép nhưng Mẹ bảo vẫn còn mang được, Mẹ để dành tiền mua dép mới cho anh đi học. Những hôm Mẹ về muộn, mồ hôi ướt cả áo nhưng khi về đến cổng, vẫn lo lắng hỏi “Các con có đói lắm không?” mặc dù Mẹ vẫn chưa có hột cơm nào. Từ lúc gà gáy, Mẹ đã dậy lên rừng cắt tranh, chặt củi, đẵn cây chuối rừng về cho trâu bò ăn hoặc dự trữ cho những ngày tết đến. Mỗi lần lên rừng, Mẹ đều tranh thủ tìm hái những chùm mây, chùm vả, những trái buông rừng để đem về làm quà cho các con. Có lần vì trèo cây hái quả rừng mà mẹ bị rắn lục cắn, bị ong vò vẽ đốt, tưởng những lần đó Mẹ đã không qua khỏi. Anh rưng rưng, giọng nghẹn lại khi kể đến chi tiết đó.
Anh bảo rằng Mẹ rất sợ tiếng sấm sét, những hôm mưa giông, hễ có sấm sét Mẹ lại nép vào cha, lấy chăn trùm kín đầu. Vậy mà có lần cha đi công tác, trúng ngay buổi chiều mưa to, sấm chớp đì đùng, một tia sét sáng lòa xé ngang bầu trời đánh thẳng vào cây cao trước nhà, cây cao bị bổ đôi, đổ ập xuống sân, tia sáng xẹt thẳng vào nhà, mấy chị em hoảng sợ, chui xuống gầm giường trốn, còn anh bỏ chạy ra cửa. Mẹ lúc ấy vội lao theo anh dưới màn mưa. Sét tiếp tục rền vang bầu trời, Mẹ đuổi kịp và ôm anh vào lòng. Mẹ trấn an: “Con đừng sợ, đã có Mẹ đây!”. Anh bảo: “Lúc ấy anh thấy mẹ không hề tỏ ra sợ hãi một chút nào, có lẽ Mẹ quá yêu con nên quên đi sự sợ hãi”. Cả đêm đó Mẹ ngồi thức canh cho các con ngủ, mặc bên tiếng sấm thỉnh thoảng lại vang lên. Khi kể đến đấy, con thấy gương mặt anh lộ vẻ xúc động.
Khi xa nhà, xa quê, xa Mẹ – anh xem đó là một thiệt thòi lớn nhất trong cuộc đời mình. Anh thường kể với con, Cha kiên quyết không cho anh chọn nghề theo sở thích mà phải theo sự sắp đặt của Cha, đi theo con đường binh nghiệp của Cha. Chính Mẹ là người âm thầm cổ vũ, động viên anh, thậm chí đối đầu với Cha để anh được theo đuổi ước mơ của mình. Hành trang anh mang theo khi xa quê hương chính là “trái tim” người Mẹ! Anh được học cái ngành anh thích, thoả sức vẫy vùng với niềm đam mê nghệ thuật của mình. Đối với anh, Mẹ là tất cả! Tuy bước đường vào đời của anh không mấy phẳng lặng, hạnh phúc đầu đời của anh tan vỡ, anh tưởng chừng như không thể vượt qua. Chính Mẹ lại là người nâng anh dậy, xoa vết thương cho anh, thổi vào anh một luồng sinh khí mới… để rồi con may mắn được gặp anh. Con phải cám ơn Mẹ về điều này.
Anh yêu Mẹ, muốn cám ơn Mẹ nhưng không bộc bạch bằng lời nói trực tiếp mà thể hiện qua hành động. Anh ấp ủ ước mơ tự mình sáng tác những ca khúc về Mẹ, ra album mới về Mẹ. Mỗi khi anh viết được một lời bài hát về Mẹ, anh đều đưa cho con nhờ góp ý câu từ, những lần như vậy, trông gương mặt anh rạng ngời niềm hạnh phúc.
Mỗi mùa Vu Lan, anh đều chắt chiu những ca khúc riêng tặng Mẹ. Với giọng hát trầm ấm mượt mà, với giai điệu trữ tình sâu lắng, anh như thổi hồn mình, thổi cảm xúc của mình vào bài hát. Và con biết, anh yêu Mẹ nhiều lắm!
Sắp đến mùa Vu Lan năm nay cũng thế, đêm rồi anh vừa hát cho con nghe thử một ca khúc anh vừa sáng tác qua zalo. Đây chính là “món quà khác” dành tặng Mẹ mà anh đã nói với con. Con đã khóc khi nghe anh hát. Con ngầm hiểu tình Mẹ yêu anh phải to lớn đến dường nào, anh mới có được những cung bậc cảm xúc đong đầy như thế.
Mẹ ơi, con hy vọng sức khoẻ của Mẹ ngày một tốt hơn, xin Mẹ hãy chờ đợi món quà tinh thần của anh dành cho Mẹ trong mùa Vu Lan sắp về Mẹ nhé!
Con yêu Mẹ! Người Mẹ của anh!
—————————-
Tác giả dự thi: Nguyễn Thị Mai Trâm
Địa chỉ : Giáo viên trường THCS Nguyễn Trãi, ấp Hải Sơn, xã Phước Hưng, huyện Long Điền, tỉnh Bà Rịa Vũng Tàu.
QUAN TÂM VÀ HỖ TRỢ
Với sự hộ trì của chư tôn đức Tăng Ni, hàng cư sĩ Phật tử, trong suốt 10 năm qua, trang Thông tin Truyền thông Phật giáo Quảng Nam (Truyền hình Phật giáo QCB) do Ban Thông tin Truyền thông GHPGVN tỉnh Quảng Nam thành lập, vận hành và quản lý đã chuyển tải các hoạt động Phật sự của tỉnh nhà, những sản phẩm tin tức, chương trình tu học, chuyên đề Phật pháp mang thông điệp Từ bi - Trí tuệ và năng lượng tốt đẹp đến với cộng đồng những người yêu mến đạo Phật trong và ngoài tỉnh. Xây dựng hình ảnh Phật giáo Quảng Nam với phương châm tốt đời đẹp đạo!.
Hiện nay, Kênh truyền hình Phật giáo QCB (QCB) có trên 20 nhân sự là phóng viên, Ban biên tập và các bộ phận khác với kinh phí hoạt động hết sức hạn hẹp, vì vậy, để QCB tiếp tục duy trì hoạt động và mang lại nhiều thành quả trong công tác thông tin truyền thông Phật giáo, Ban Thông tin Truyền thông Phật giáo tỉnh Quảng Nam tha thiết mong mỏi quý chư tôn đức Tăng Ni, quý thiện nam, tín nữ gần xa phát tâm thiện lành trợ duyên cho hoạt động của Kênh.
Ban Thông tin Truyền thông Phật giáo tỉnh Quảng Nam xin trân trọng từng tấm lòng san sẻ, tiếp sức trong việc hoằng pháp lợi sanh của tất cả quý vị!.
Quý vị hỗ trợ qua số tài khoản:
Số tài khoản: 1036037035
Chủ tài khoản: Đoàn Công Tùng (Thích Thắng Thiện)
Ngân hàng Vietcombank chi nhánh Bắc Đà Nẵng
Nội dung: Ủng hộ QCB