Tác phẩm đạt giải Ba: CHÙM THƠ VỀ ĐẠO HIẾU CỦA VÕ KHOA CHÂU (6 bài)

218

Cuộc thi: “Sáng tác Văn học, Nghệ thuật và Báo chí về Đạo hiếu” – năm 2020
GIẢI BA
———————-

Tác phẩm dự thi: CHÙM THƠ VỀ ĐẠO HIẾU CỦA VÕ KHOA CHÂU (6 bài)

Mã số: 002 Thơ

Bài 1: MỪNG THỌ MẸ

Con mừng thọ mẹ tám mươi

Tóc búi bạc trắng, miệng cười vẫn xưa

Một đời sáng nắng chiều mưa

Chắt chiu khôn lớn chưa vừa mẹ đâu

Trở trời trái gió mưa mau

Suốt bên giường, mẹ canh thâu dỗ dành

 

Vải thô dệt chẳng quản thân

Một thoi nhật nguyệt, mười phần liệu toan

Ạ ời ru giấc ngủ ngoan

Ca dao thiêm thiếp từ còn nằm nôi

 

Trắng mây nhớ mẹ. Mẹ ơi

Choái tiêu, gốc quế, nong phơi mít già

Nhớ con đường núi sau nhà

Tránh tàu bay, mẹ cùng cha đào hầm

Xa rồi một thuở đạn bom

Qua rồi cái cảnh cơ hàn ngày xa

Nịt lưng ruột tượng khoai chà

Mẹ đưa con tận bãi nà sông Tiên

Nắng trôi dòng chảy hồn nhiên

Tiên Kỳ, Tiên Cảnh đồi nghiêng bóng đồi

 

Con mừng thọ mẹ tám mươi

Mẹ chúng con. Mẹ suốt đời vì con ./.

 

Bài 2: KHÓC MẸ

 

Mây giăng mắc phía Cửa Rừng

Mưa nguồn Đá Vách

Rưng rưng Tiên Kỳ

 

Mẹ chưa kịp trối trăn chi

Nỗi đau mất mẹ

Còn gì đau hơn!

 

Bỗng ngày gió thét cao sơn

Mẹ đi về phía…

trắng buồn trời tây

 

Gió thu vàng vọt heo may

Mưa thu sùi sụt giọt gầy tóc tang

Chín chiều tím ruột bầm gan

Quặn người ở lại võ vàng rốn nhau

 

Xe tang chở nặng thiên thâu

Người đưa càng lắm

càng sầu ruột đau

bánh xe lay bóng hàng cau

Lòng xe chật kín trắng đầu khăn sô

 

Vọng khan! Mẹ! Mẹ ở mô

Cạn khô nước mắt

Thấm mồ đất tươi

 

A Di Đà Phật. Mẹ ơi

Sinh

Cúc

Phủ

Súc

Chín trời tầng mây./.

 

Bài 3: MẸ  ĐI XA

 

1917,  là năm

Mẹ nằm nôi đất tơ tằm Lang Châu

Duy Xuyên cố quận chôn nhau

Lớn theo câu hát qua cầu gió bay

Rồi mùa Đông, Pháp bủa vây

Mẹ bồng con, cha gánh ngày tản cư

 

Lội rừng ngược nước xa mù

Dừng chân Tiên Phước trung du huyện nguồn

Một thoi nhật nguyệt nắng sương

Bên khung cửi dệt dạ trường năm canh

 

Kiệm cần khoai sắn dụm dành

trong nhà mái rạ khói xanh bếp nghèo

Đàn gà bươi góc chuồng heo

Sợi rơm quấn ngọn nắng chiều lưa thưa

Tàn Đông chưa giáp hạt mùa

Heo đà ủn ỉn ướm vừa đọ cân

 

Mít khô rau dớn kiệm cần

Mẹ già chẳng quản một thân héo mòn

Sạp hàng xén nhỏ cỏn con

Nẹp tre già đỡ vài buồng cau xanh

Đôi củ tỏi, ít lọn hành

Gói bột ngọt, lọ mọ thành mười phân

Thuốc rê đượm khói ân cần…

Lá trầu xuân hạ xoay vần thu đông

 

1997, bão giông

trút giăng u ám trắng đồng mồ côi

Hai mươi năm mất. Mẹ ơi!

Nén nhang dưỡng dục khấn lời Nam Mô.

 

Bài 4: MƯA NẮNG SƯƠNG NGUỒN

 

Mẹ già bấm đốt ngón ngày

Giành con tấm áo đẹp tày lứa đôi

Hiên ngoài rả rích khuya rơi

Đèn trong leo lét bóng dời vá khâu

 

Cha già lật đất mùa sau

Vai sờn lam lũ vá màu cần lao

Vồng lang xanh nắng cơ cầu

Củ khoai sót nứt tím màu đất nâu

 

Con chuyên sách ngọc nhiệm mầu

Thung thăng áo mão qua cầu đăng khoa

Vinh quy cha yếu, mẹ già

Vành nôi lục bát ợi à sang canh.

 

Bài 5: CAO DÀY TÂM VÁ MÙA QUÊ

 

Cha cày nắng

Mẹ cấy mưa

Lật đất vỡ mùa

Đường bừa nước mẩy

 

Cha trên rẫy

Mẹ ngoài nương

Trái bắp no sương

Cá rô đỏ mắt

 

Lưng áo cha không thể bạc hơn màu đất

Vai áo mẹ không thể vá thêm màu trời

Tấm tôn che mái nhà không còn chỗ giành cho rỉ phế

 

Con ra trường đại học

Chỗ con ngồi

Đứa em nối ghế

Con đi học xa

em vui ngày bên mẹ

 

Khi đêm xuống với con bên này

là lúc mẹ cha nơi quê nhà lên rẫy

 

Cao dày tấm vá mùa quê

Non xanh vời vợi

Dòng khê dãi dầu ./.

 

Bài 6: NHỚ MẸ PHƯỚC SƠN

 

Ngùi xa nhớ mẹ Phước Sơn

Tháng ngày mưa rẫy

Sớm hôm nắng rừng

Lội chín núi

Vượt bảy truông

Sắn nhờ  lộc đất – bắp nương ơn trời

Gùi sương lên dốc xuống đồi

Ngọn rau dớn luộc –  lần hồi nguôi ngoai

Nuôi con nương rẫy leo mùa

Dắt con cõng chữ dặm ngoài sơn khê

Qua sông Thanh –  ngược dặm bề

Sáng đi mây chảy –  chiều về nắng trôi

 

Nước nguồn Mẹ Phước Sơn ơi!

Núi cao ơn đội

Sông bồi cưu mang ./.

Tác giả dự thi: Võ Khoa Châu

Địa chỉ: Tổ 2, đường Lê Lai, thị trấn Vạn Gĩa, huyện Vạn Ninh, tỉnh Khánh Hòa