Thơ: Người đi thuở ấy sáng ngời

203

NGƯỜI ĐI THUỞ ẤY SÁNG NGỜI

Từ khi qua bốn cửa thành

Con tim động lẽ tử sanh Ta Bà 

 

Cung vàng điện ngọc xa hoa

Con ngoan vợ đẹp cũng là phù vân

 

Đêm nay trăng sáng thượng tuần

Lặng thinh soi khắp thế nhân diệu hiền

 

Hoàng cung ru giấc bình yên

Ẩn trong sâu thẳm cả miền khổ đau

 

Tìm đâu nguồn cội nhiệm mầu

Y vương cứu chữa mối sầu nhân gian

 

Đêm nay giã biệt cung vàng

Phụ thân thê tử lên đàng tầm phương

 

Kiền Mã Sa Nặc trợ đường

Tiễn chân một đoạn buồn vương cũng đành

 

Các ngươi về lại hoàng thành

Còn ta tìm lẽ tử sanh cứu đời

 

Người đi thuở ấy sáng ngời

Bước chân Đại Giác nơi nơi kính thành

Mồng 8 – 02

Kỷ niệm ngày Thái tử Tất Đạt Đa xuất gia

Đinh Công Tôn