Cuộc thi: “Sáng tác Văn học, Nghệ thuật và Báo chí về Đạo hiếu” – năm 2020
Vòng chung khảo
———————
Tác phẩm dự thi: YÊU SAO PHẢI CƯỚI
MS 066 Văn xuôi
Nghe tin cu Bi bỏ chùa đi biệt tích, vợ chồng tôi cùng anh Hưng tức tốc khăn gói, thuê xe chạy một quãng đường khá xa về ngôi chùa mà cu Bi đã ẩn mình gần 10 năm qua. Mỗi lần nghe tiếng chuông chùa là tôi lại nhớ đến cu Bi, nhớ lại buổi gặp mặt khó quên ở công viên giữa mùa xuân nơi thành phố mà Bi đã được sinh ra…
Một giọng con nít gào lớn tên tôi giữa công viên đông đúc cuối chiều xuân:
– Cô Hiền, cô Hiền ơi!.
Tôi phải dừng lại và mất vài giây định hướng để tìm ra thủ phạm. Đứng trước mặt tôi là một thằng bé nhỏ gầy với gương mặt thiên thần và cái miệng cười rất tươi. Ngạc nhiên vô cùng vì từ xưa đến nay, họ hàng của tôi không có ai là người theo con đường tu hành cả. Chú tiểu mỉm cười và dang hai tay ôm chầm lấy tôi. Hình ảnh thân thương đó làm ký ức tôi quay về với quá khứ. Tôi sững sờ kêu lên:
Cu Bi.
Trong đầu tôi liền xuất hiện một thước phim quay chậm đưa cả hai người về cái ngày mấy năm về trước ấy. Cậu bé thương yêu của gia đình tôi, ký ức không thể nào quên với tuổi thơ của cậu. Tôi rơm rớm nước mắt và mừng không thể nào tả xiết. Cu Bi nhìn tôi dịu dàng, trìu mến y hệt như tôi là người thân duy nhất trên đời của nó vậy. Tôi muốn ngắm kỹ lại khuôn mặt của cu Bi. Tôi muốn tìm lại những nét thương yêu trong ký ức. Gương mặt của cu Bi đã biến đổi đi nhiều theo thời gian. Tôi muốn nói với cu Bi một câu gì đó thể hiện sự yêu thương và vui sướng về cuộc hội ngộ bất ngờ này nhưng cổ họng tôi không thể nào thốt nên lời. Nước mắt tuôn ào ào. Ký ức về cuộc đời của cu Bi bỗng tràn ngập trong lòng tôi.
Đấy là những năm tháng đất nước chuyển mình sang cơ chế thị trường, tôi và chị Vy cùng nhận công tác vào một phòng cùng một công ty. Tôi kém chị Vy ba tuổi. Mọi người đánh giá, chị Vy là cô gái xinh đẹp, duyên dáng, cao tráo. Còn tôi chỉ là một cô gái nết na hiền thục, cái hiền thục của những người có tính nhường nhịn, thường chỉ biểu lộ ra trong hoàn cảnh làm phúc, cứu người. Chị Vy luôn nổi bật trước đám đông, tôi là cái bóng của chị, sự tầm thường và mờ nhạt của tôi càng làm nổi bật vẻ đẹp trời cho của chị. Tính tôi trầm lặng, hiền hậu, nhường nhịn nhưng chỉ trách ông trời không ban cho tôi chút nhan sắc mà những người con gái bình thường cần phải có. Chị Vy có mối tình thời đại học với bạn cùng khóa tên là Hưng, họ đã cùng nhau vượt qua bao khó nhọc của thời sinh viên gian khó. Chỉ đợi chị ổn định công việc là hai người sẽ kết hôn. Đám cưới đã diễn ra nhưng chú rể không phải tên Hưng mà là tên một cán bộ con nhà cơ bản, có nhà và xe riêng. Khỏi phải nói Hưng đã sốc như thế nào, anh thất tình gầy nhom, suốt ngày đi lang thang ngoài đường trong một thời gian dài khiến mọi người oán hận Vy thay anh.
Đùng một cái Vy nhận quyết định chức phó phòng trước sự ngạc nhiên của cả công ty, mọi người nói rằng chị đã dùng sắc đẹp để quyến rũ sếp nhỏ lẫn sếp lớn. Có người còn độc miệng nói chị là: “ hối lộ bằng tình dục mới đạt đến vị trí phó phòng như hôm nay”. Tôi không tin vào những lời đồng nghiệp nói, bởi chị vẫn mang bộ mặt thiên thần, người xinh đẹp như chị muốn thanh bạch cũng khó.
Hưng vì hận Vy, muốn trả thù phụ nữ mà anh mắc bệnh đào hoa, đến khi Kha có thai thì gia đình ép buộc anh phải cưới. Trước khi cưới, Hưng hẹn gặp Vy để gởi thiệp hồng, không biết Vy tâm sự những gì mà Hưng tuyên bố hủy hôn cho dù chỉ còn một tuần nữa là đến đám cưới, khi mà thiệp mời đã gởi đi gần hết. Cái thai trong bụng Kha đã được bốn tháng nên không thể phá, ba của Kha phải muối mặt chịu nhục đến năn nỉ gia đình Hưng, mà có phải Kha xấu xí gì cho cam, con gái nhà người ta cũng thuộc tuyp nghiêng thùng đổ nước (nghiêng thành đổ nước). Trước sức ép của gia đình, cuối cùng đám cưới vẫn diễn ra. Hôm đám cưới Vy không đi dự viện lý do có cuộc họp, nhưng tôi là người biết rõ nhất ở cơ quan chẳng có cuộc họp nào. Rồi cu Bi ra đời nhưng gia đình Hưng không hạnh phúc khi Kha phát hiện anh qua lại với Vy. Một người đàn bà đã làm trái tim Hưng tan nát nhưng anh vẫn bất chấp yêu mù quáng. Còn Vy đã chọn tiền thay cho tình, nhưng vì tính ích kỷ tham lam của đàn bà vẫn muốn giữ lấy mối tình đầu cho riêng mình. Cái gì đến rồi cũng phải đến, gia đình Hưng tan nát, Kha chủ động ly hôn. Kha tìm đến bình yên trong cuộc sống bằng cách tu tại gia, Kha còn cho con trai mình ăn chay trường như là cách chuộc nghiệp chướng cho cha của nó.
Hưng là bạn của chồng tôi, vào một dịp tình cờ tôi phát hiện ra người gián tiếp gây tan nát gia đình anh chính là chị Vy sếp phó của tôi. Bằng sự khôn khéo hầm hồ của mình, chị Vy vẫn giữ được tổ ấm gia đình, trong khi gia đình Hưng thì tan nát. Gia đình Vy không phải là không có sóng gió nhưng họ giỏi che đậy. Chồng Vy không phải là không biết những tin đồn về vợ nhưng vì sỹ diện, vì tài sản bắt buộc phải mang mặt nạ hạnh phúc. Anh ta bù đắp thiệt thòi bằng cách cặp bồ với nhiều em trẻ đẹp bên ngoài. Nhưng cái quan trọng nhất là chính bản thân Hưng chấp nhận làm người tình trong bóng tối của Vy, không cần danh phận. Đồng nghiệp trong cơ quan không ai biết về mối tình sai trái này ngoài tôi ra. Vậy nên bằng mọi giá chị phải trừ khử tôi để tránh hậu họa về sau. Vy biết rõ tôi không phải là đối thủ ngang tầm với chị, nên bí mật tạo dựng kế hoạch trong bóng tối để hạ bệ tôi. Vì chị khôn khéo nên dễ dàng trò chuyện với các sếp mà không cần bằng chứng, chị còn tạo nhiều hiểu lầm để các đồng nghiệp ghen tị, ganh ghét với tôi, chị thường xuyên tạo sóng gió trong công việc, nói xấu sau lưng tôi với các đồng nghiệp khác. Chị còn bịa đặt, thậm chí dùng cả mỹ nhân kế để cuối cùng tôi có trong tay tờ quyết định chấm dứt hợp đồng lao động nhanh nhất có thể, đến nỗi tôi chẳng cần bàn giao như nhiều đồng nghiệp nghỉ việc khác. Tôi phải trải qua một phen sóng gió khi nhiều đồng nghiệp tin những lời chị nói. Nhưng cũng có nhiều đồng nghiệp hiểu chuyện nói với tôi là:
Chị Vy sử dụng vốn tự có mới đạt đến vị trí an toàn như hôm nay. Phụ nữ luôn chiếm thế thượng phong thì không có ai chịu nỗi cả, ở gần họ chỉ thêm rắc rối mà thôi …
Tôi biết chuyện bịa đặt này do đâu mà có, trong lòng tôi hận người đó đến thấu xương nhưng anh Hưng đã năn nỉ tôi hãy nể anh mà bỏ qua. Cái quan trọng là tôi vẫn được chồng tin tưởng, có thể thấy được rằng, chồng đúng là một người đàn ông rộng lượng và tốt bụng, với lại tôi cũng muốn thể hiện cho chị Vy thấy là tôi không xấu xa như bản chất của chị ta. Tôi thật sự không hiểu nỗi, một người tâm xà khẩu phật như chị Vy mà tại sao anh Hưng lại sống chết yêu đến thế, tôi bảo :
Nếu chị Vy yêu anh, chị ấy đã bỏ chồng mà kết hôn cùng anh rồi, chẳng lẽ anh không nhận ra tâm hồn ác quỷ sau bộ mặt thiên thần…
Anh Hưng cười buồn bảo :
Yêu sao phải cưới…
Tôi và cu Bi gặp lại nhau thật bất ngờ. Bi thay mẹ về thành phố thăm ông bà ngoại, nhân dịp tết đến xuân về. Cuộc sống tấp nập, quay cuồng khiến tôi đã quên dần dĩ vãng. Khỏi phải nói là tôi đã vui mừng như thế nào khi gặp lại cu Bi, tôi muốn nghe về cuộc đời tuổi thơ của cháu. Bi chầm chậm kể lại chuyện của mình. Khi nhận thức được xung quanh Bi thấy mình không giống những đứa trẻ cùng lứa. Kha cảm nhận được điều đó nên quyết định chuyển hai mẹ con về ngôi chùa hẻo lánh ở miền núi, như là một hình thức trừng phạt không cho Hưng thăm con, Bi thấy cô đơn quá. Các bạn cùng lứa ai cũng có gia đình bình thường, Bi càng ngày càng cô độc vì phải sống trong ngôi chùa hoang sơ heo hút đó. Ngôi chùa lâu đời, tĩnh mịch và vắng vẻ, cũng là nơi tá túc của những mảnh đời bất hạnh, thiếu may mắn, là nơi sum họp của những đứa trẻ tật nguyền, cơ nhỡ. Nhờ có lũ trẻ mà Bi cảm thấy vui và bận rộn hơn nhiều…Rồi Bi khóc, Bi bảo rằng mình không có duyên nơi cửa Phật, Bi muốn bay ra ngoài thế giới rộng lớn ngoài kia nhưng mẹ không đồng ý. Mẹ bảo đời cha ăn mặn thì đời con khát nước. Cha gây nghiệp chướng thì con phải tu hành để gánh vớt tội lỗi. Những giọt nước mắt kìm nén bao nhiêu năm qua, bây giờ mới có dịp tuôn trào. Bi năn nỉ tôi phải làm cách nào đó cho mẹ nó hiểu, nó không phải công cụ để mẹ trả thù ba của nó… Dường như cu Bi sinh ra để chịu thiệt thòi. Con người sinh ra được thượng đế ban tặng cho trái tim. Trái tim là cầu nối yêu thương giữa con người với con người, là keo dính hàn gắn cả trái đất. Trong cuộc sống có quá nhiều tình yêu mà chúng ta luôn cần đến và muốn nhận lấy, nhưng phải chăng trái tim quá nhỏ bé nên không thể hiểu trái tim mình đang chất chứa những gì, đã để cái ích kỷ tham lam của bản thân che lấp đi tất cả, để rồi sinh ra thù hận, thờ ơ với những gì thiêng liêng đáng quý của cuộc sống!.
Cuộc sống tha hương, tất cả đều phải giải quyết bằng tiền. Sống ở quê người, không có tiền là điều khủng khiếp, bởi dẫu bảo rằng tôi không cần tiền, thì mỗi ngày hiển diện ấy, những nhu cầu sinh hoạt: tiền nhà, tiền ăn, và bao nhiêu thứ tiền làm cho con người ta có muốn lãng quên đi cũng không thể nào quên được. Tiêu hết số tiền đem theo, Bi xin làm thuê cho một nhà hàng. Vì còn nhỏ, làm việc chưa thành thạo nên Bi thường xuyên bị bà chủ quát mắng. Nhà hàng này ngoài phục vụ ăn uống ra còn có thêm những hoạt động bất chính khác, nhưng Bi vì còn quá ngây thơ nên chưa thể nhận ra. Mỗi lần có khách dùng lời lẽ hay hành động trêu chọc, Bi chỉ biết khóc và sợ chứ không biết phải làm gì. Gần nhà hàng có một quán bi da, đám thanh niên thường đến đó chơi, những lúc rảnh rỗi Bi cũng thường đến đó xem. Lâu dần Bi cũng quen hết bọn chúng. Một hôm, bà chủ bảo Bi đến dìu một bà khách đang say ra xe. Người đàn bà biến thái đó đã cầm tay Bi rồi kéo lê lên taxi cùng mình khiến Bi vô cùng hoảng sợ. Cố gắng giằng co mãi Bi mới thoát ra được. Bi liền đem chuyện kể lại cho đám thanh niên nghe. Đám thanh niên bảo:
– Mày không thể sống yên ổn ở nơi đó được lâu đâu, hãy đi theo chúng tao, bạn bè chí cốt cơm cháo có nhau.
Bi còn nhỏ nên chưa biết phân biệt mọi chuyện. Bi bị công an bắt khi cùng với đám thanh niên đua xe phân khối lớn. Công an triệu tập ba mẹ đến đồn để bảo lãnh cho lũ con hư hỏng trở về nhà. Đám choi choi đã được người thân bảo lãnh về nhà hết, chỉ còn lại mỗi mình Bi ngồi thu lu một mình. Bi cúi gầm mặt xấu hổ không dám nhìn ai, trong đầu đang nghĩ không biết mẹ có tha lỗi và cho ba đón Bi về nhà nội hay không?. Bỗng Bi nghe một tiếng khóc nấc, ngẩng đầu lên nhìn thì thấy ba mẹ gầy gò, tiều tụy đang giang tay về phía mình. Bi lao vào lòng họ, nước mắt chan hòa:
– Ba, mẹ !
Hưng nghẹn ngào, lấy tay lau nước mắt cho con:
– Con trai tôi, con gầy đi nhiều quá, khổ thân con quá …
Bi nức nở còn Kha thì nghẹn ngào:
– Con có biết là mẹ đã đi tìm con cực khổ như thế nào không.
Sau tất cả những gì đã xảy ra vậy mà Bi vẫn không muốn về lại chùa, bảo rằng mình không có duyên với cửa Phật, Kha chấp tay:
-A di đà phật, nghiệp chướng, nếu con không theo đường tu hành thì cha nó phải thay nó vào cửa Phật mà sám hối.
Hưng ở thế bí, đành chấp nhận yêu cầu của Kha với điều kiện cho Bi về sống cùng ông bà nội và Hưng sẽ vào tu tại một ngôi chùa ở thành phố. Vốn có tố chất thông minh Hưng học những bài kinh Phật rất nhanh, lời Phật dạy, kinh tụng hằng ngày: Chú Đại Bi, Kinh A Di Đà, Bát Nhã Tâm Kinh, Kinh Địa Tạng, Kinh Vu Lan, Sám Hối Hồng .
Vậy nhưng chỉ cần Vy ới một tiếng, cho dù có đang tụng kinh gõ mõ thì Hưng cũng bỏ tất mà chạy đến, không biết anh ta tu kiểu gì:
– Ai di đà phật, nghiệp chướng, nghiệp chướng…
—————————————
Tác giả dự thi: Nguyễn Thị Thu Hiền
Địa chỉ: 114 đường Thái Thị Bôi, Thành phố Đà Nẵng
QUAN TÂM VÀ HỖ TRỢ
Với sự hộ trì của chư tôn đức Tăng Ni, hàng cư sĩ Phật tử, trong suốt 10 năm qua, trang Thông tin Truyền thông Phật giáo Quảng Nam (Truyền hình Phật giáo QCB) do Ban Thông tin Truyền thông GHPGVN tỉnh Quảng Nam thành lập, vận hành và quản lý đã chuyển tải các hoạt động Phật sự của tỉnh nhà, những sản phẩm tin tức, chương trình tu học, chuyên đề Phật pháp mang thông điệp Từ bi - Trí tuệ và năng lượng tốt đẹp đến với cộng đồng những người yêu mến đạo Phật trong và ngoài tỉnh. Xây dựng hình ảnh Phật giáo Quảng Nam với phương châm tốt đời đẹp đạo!.
Hiện nay, Kênh truyền hình Phật giáo QCB (QCB) có trên 20 nhân sự là phóng viên, Ban biên tập và các bộ phận khác với kinh phí hoạt động hết sức hạn hẹp, vì vậy, để QCB tiếp tục duy trì hoạt động và mang lại nhiều thành quả trong công tác thông tin truyền thông Phật giáo, Ban Thông tin Truyền thông Phật giáo tỉnh Quảng Nam tha thiết mong mỏi quý chư tôn đức Tăng Ni, quý thiện nam, tín nữ gần xa phát tâm thiện lành trợ duyên cho hoạt động của Kênh.
Ban Thông tin Truyền thông Phật giáo tỉnh Quảng Nam xin trân trọng từng tấm lòng san sẻ, tiếp sức trong việc hoằng pháp lợi sanh của tất cả quý vị!.
Quý vị hỗ trợ qua số tài khoản:
Số tài khoản: 1036037035
Chủ tài khoản: Đoàn Công Tùng (Thích Thắng Thiện)
Ngân hàng Vietcombank chi nhánh Bắc Đà Nẵng
Nội dung: Ủng hộ QCB