Cuộc thi “Sáng tác các tác phẩm về đạo Hiếu” – năm 2018
Vòng chung khảo
———————-
Tác phẩm dự thi: VIẾT CHO BA – NGƯỜI THẮP LỬA
Tác giả: Hoàng Thị Thuỷ (Hoàng Thuỷ)
Với con, chắc ngày nào cũng là ngày của ba và mẹ. Mà mẹ đã đi rồi…Lặng lẽ bao năm qua, lòng vẫn không thôi day dứt vì cảm thấy muôn phần có lỗi. Lỡ hẹn cùng mẹ vào mùa xuân năm ấy…
Giờ thì còn ba, con dành trọn tình yêu thương với ba – NGƯỜI THẮP LỬA cho con từng trang văn thời thơ ấu và cả cuộc đời này. Còn nhớ năm cái đêm 28/10/2014, anh chị đưa ba vô thăm con cho khuây khỏa sau những tháng ngày mẹ mất. Con muốn ôm ba ngủ như thời thơ bé nhưng sợ ba tỉnh giấc nên thôi. Lặng nghe từng hơi thở của ba trong giấc ngủ thật lâu rồi len lén trở ra. Muốn ôm ba quá chừng. Con cứ sợ cảm giác vụt mất, lo lắng, yêu thương. Chụp với ba tấm hình kỉ niệm rồi lại chia tay… Thương ba quá ba ơi.
…Ngày 16/6/2016, hạnh phúc vì có dịp đón ba đi du lịch cùng trường. Cảm ơn thầy cô, anh em đồng nghiệp đã sẽ chia cùng con hạnh phúc này đây. Ba cứ hỏi hoài “ba đi rứa có phiền con không, phiền trường con không?”. Ba ơi, ngày xưa dù lam lũ ruộng vườn, khó khăn chưa dứt nhưng hễ con có dịp đi đâu cùng bạn bè, đi tận cả Vịnh Hạ Long…ba vẫn sẵn sàng. Mỗi chuyến đi ngày ấy của con có thể đổi bằng biết mấy bao lúa của ba, con gà con vịt của mẹ…nhưng ba vẫn cứ nói với mẹ rằng: “Kệ, mấy khi cho con biết đây biết đó”…Sao giờ đây ba lại áy náy suy tư? Đưa ba đi bao chuyến cũng không bằng tình yêu ba đã dành cho chúng con mà ba. Đã 84 tuổi rồi, ba còn đi cùng con giữa cái nắng rát chang chang Quảng Trị để viếng hương Thành Cổ – nơi nghĩa trang mà không có những nấm mồ. Nơi mà nhà thơ Lê Bá Dương đã xúc động viết rằng “Đò lên Thạch Hãn ơi chèo nhẹ/Đáy sông còn đó bạn tôi nằm/Có tuổi hai mươi thành sóng nước/Vỗ yên bờ mãi mãi ngàn năm”.
Ba cùng con leo động Thiên Đường, ghé thăm Phong Nha…Suốt chặng đường đi, con cứ lo lắng sức khỏe của ba…Mừng vì ba khỏe mạnh. Đêm, lại muốn ôm ba mà ngủ…Lại ngắm nhìn ba ngủ mà cứ không dứt nỗi tình yêu thương…Ba cứ nói đi nói lại với con là phải mời tất cả thầy cô đồng nghiệp về nhà mình cho ấm áp, ba muốn nói lời cảm ơn…Ba muốn biết con gái ba xa xứ sống có được yêu thương? Ba ơi, đúng là nước mắt chảy xuôi, khi nào ba cũng mong muốn mọi điều tốt đẹp cho con…
NGÀY CỦA BA- con muốn nói lời yêu thương với ba tỉ tỉ lần ba ạ. Con luôn mong ba khỏe mạnh để mãi là điểm tựa cho con cháu mỗi ngày, cho con còn khao khát trở về mái ấm gia đình mình…NGÀY CỦA BA- con không được ôm ba nên con đã ôm bù vào buổi sáng chia tay với ba để tiếp tục cuộc hành trình trở về. Con tự hào vì có người ba như thế…Ba ơi! Viết những dòng này là khi con nhớ cả ba và mẹ đến cháy lòng, ba ơi!
Ngày…
Miền Trung dạo này nắng nóng, bệnh cũ tái phát, ba nằm viện mấy tuần rồi mà cách trở xa xôi con chưa về được. Bàn chân ba có thường tê nhức khi trái gió trở trời? Cơn ho chiều có còn hành hạ ba nữa hay không? Muốn chạy về bên ba mà năm học chưa thực sự khép lại với nghề giáo chúng con…Hơn tám mươi tư tuổi rồi, so với những người già thì ba còn minh mẫn bao nhiêu là chuyện. Ba vẫn còn răn dạy con cháu mỗi ngày, vẫn đêm đêm nghe rađiô rồi bình luận chuyện đó đây. Vậy mà đã có lúc con nhận ra rằng: ba bắt đầu có sự nhầm lẫn kiểu người già. Đã bao lần ba thắc mắc với con: con dạy môn gì? Ơ, học đại học mà chỉ dạy một môn Văn thôi à? Tệ vậy à...Lần đầu tiên nghe ba băn khoăn, con tìm cách lí giải cho ba hiểu. Lần hai rồi lần ba, con biết…ba đã bắt đầu…
Ngày ấy, con còn nhớ những trang văn đầu tiên con viết, ba là người chỉnh sửa, uốn nắn từng lời. Con lớn lên mang theo tình yêu văn học và con nhận ra rằng: ba là người đầu tiên thắp lửa cho con. Con bắt đầu ngốn ngấu đọc những trang văn có thể có được từ tủ sách gia đình. Con nâng niu từng quyển truyện tranh mà anh con mua tặng. Hằng đêm, con háo hức chờ nghe những câu chuyện lịch sử nước mình từ lời kể của chị…Con tập làm thơ và hớn hở khoe với chị gái khi chị đang bận rộn chuẩn bị bữa cơm chiều. Chị vội vã xua tay còn con thì ấm ức…Và con nhớ nhất một lần vào năm học lớp Bốn, cô giáo ra đề văn “Hãy tả chị bán của hàng ở hợp tác xã của em”. Con làm xong và chép lên tấm bảng gỗ mà ba chuẩn bị sẵn khi con vào lớp Một. Cả ngày quần quật với ruộng vườn, ba chỉ dạy con vào mỗi tối. Có các anh chị nhưng con vẫn thích được ba bày dạy cách học văn. Đơn giản vì ba giảng dễ hiểu vô cùng. Ba không cầm tay con mỗi lần con viết vì ba bảo bàn tay ba thô ráp lắm, dễ làm con đau. Có thể bây giờ con đã quên bao lời văn ba giảng. Nhưng đi trọn cuộc đời này có lẽ con chẳng thể quên cái kết bài mà ba góp ý cho con khi viết về chị bán cửa hàng của hợp tác xã “Em rất yêu quý chị bán của hàng của hợp tác xã em bởi chị ấy luôn tươi cười, gần gũi với bà con và đặc biệt lúc nào cũng cân, đo, đong, đếm đầy đủ…”. Cả nhà cùng cười vì “văn ba chắc quá”. Ba cũng cười “dân nhà nông mình chỉ cần điều đó nhất con à, đi mua thực phẩm ở của hàng mà không được cân, đo, đong, đếm đầy đủ thì tội nghiệp lắm“. Cái thời mà người ta hay bảo “Thủ kho to hơn thủ trưởng ” ấy mà!
Ngày…
Con yêu mảnh vườn nhà , yêu con gà qua ngõ, yêu bờ tre giếng nước trưa hè, yêu con nghé ọ mới chào đời còn tươi trong màu mắt, yêu những khúc ca dao sâu lắng trữ tình… Con lẽo đẽo theo ba từng con đường sỏi đá lô nhô để nghe ba kể chuyện. Con thắc mắc vì sao ba dạy con y như thầy con vậy. Mẹ cười: vì ba con trước đây từng là thầy giáo dạy bình dân học vụ. Rồi sau này con cái đông, điều kiện khó khăn nên ba không đi học tiếp để chính thức với nghề dạy học. Thì ra vậy. Và con tự hào về ba – người thắp lửa cho con.
Ngày…
Vẫn chiếc xa đạp cũ kĩ ấy mà cứ mỗi lần con đi thi học sinh giỏi từ cấp một đến cấp hai, ba vẫn chở con đi. Khi bạn bè thành phố có người sang trọng trên chiếc xe gắn máy, con vẫn cùng ba ríu rít trên chiếc xe cọc cạch đến sợ! Rồi từ quê lên tỉnh, con học trường chuyên, con biết ba vui lắm. Con chưa thật sắc sảo như bao bạn bè khác nhưng con biết ba tự hào về con. Ba không còn dạy con học những trang sách nữa nhưng trang đời ba cứ dần cóp nhặt cho con.
Ngày…
Con là một sinh viên khoa Văn…Bao âu lo ngày đầu thực tập. Ba lặng lẽ nâng cấp tấm bảng gỗ ngày xưa bằng cách thêm hai cái chân cao lên để con tập giảng trước khi đến lớp. Thế giới của con là phía góc vườn yên tĩnh dưới bóng cây khế đã già. Có lần, con đang say sưa tập giảng…Quay lại…ba cười, chiếc cày đồng còn chưa kịp buông vai. Ba bảo “Con phải giảng và minh họa sao cho học sinh dễ hiểu thì mới hay được con à”. Thì ra ba mới đi làm về. Tự lòng thấy rưng rưng hạnh phúc – ba vẫn là người lặng lẽ thắp lửa cho con.
Ngày…
Khi con là cô giáo, mỗi lời văn của con đã có sự quyện hòa kiến thức thầy cô, cuộc đời và của người ba mà lòng con hằng yêu kính. Ba ơi! Đúng là con chỉ dạy một môn Văn nhưng con vẫn đã và đang trọn vẹn với nghề. Và sẽ như ba – hôm nay, con làm người thắp lửa… Ba ơi!
Hoàng Thị Thuỷ (Hoàng Thuỷ)
Năm sinh: 1977
Giáo viên Trường THPT Duy Tân, Tam Kỳ, Quảng Nam
QUAN TÂM VÀ HỖ TRỢ
Với sự hộ trì của chư tôn đức Tăng Ni, hàng cư sĩ Phật tử, trong suốt 10 năm qua, trang Thông tin Truyền thông Phật giáo Quảng Nam (Truyền hình Phật giáo QCB) do Ban Thông tin Truyền thông GHPGVN tỉnh Quảng Nam thành lập, vận hành và quản lý đã chuyển tải các hoạt động Phật sự của tỉnh nhà, những sản phẩm tin tức, chương trình tu học, chuyên đề Phật pháp mang thông điệp Từ bi - Trí tuệ và năng lượng tốt đẹp đến với cộng đồng những người yêu mến đạo Phật trong và ngoài tỉnh. Xây dựng hình ảnh Phật giáo Quảng Nam với phương châm tốt đời đẹp đạo!.
Hiện nay, Kênh truyền hình Phật giáo QCB (QCB) có trên 20 nhân sự là phóng viên, Ban biên tập và các bộ phận khác với kinh phí hoạt động hết sức hạn hẹp, vì vậy, để QCB tiếp tục duy trì hoạt động và mang lại nhiều thành quả trong công tác thông tin truyền thông Phật giáo, Ban Thông tin Truyền thông Phật giáo tỉnh Quảng Nam tha thiết mong mỏi quý chư tôn đức Tăng Ni, quý thiện nam, tín nữ gần xa phát tâm thiện lành trợ duyên cho hoạt động của Kênh.
Ban Thông tin Truyền thông Phật giáo tỉnh Quảng Nam xin trân trọng từng tấm lòng san sẻ, tiếp sức trong việc hoằng pháp lợi sanh của tất cả quý vị!.
Quý vị hỗ trợ qua số tài khoản:
Số tài khoản: 1036037035
Chủ tài khoản: Đoàn Công Tùng (Thích Thắng Thiện)
Ngân hàng Vietcombank chi nhánh Bắc Đà Nẵng
Nội dung: Ủng hộ QCB