Cuộc thi “Sáng tác các tác phẩm về đạo Hiếu” – năm 2018
Vòng chung khảo
———————-
Tác phẩm dự thi: CHÙM THƠ ĐƯỜNG LUẬT
Tác giả: Nguyễn Tấn Đường
ƠN NGHĨA
Ơn nghĩa mẹ cha tựa biển trời
Thương con lai láng chẳng hề vơi
Dạn dày lặn lội bao năm tháng
Tần tảo tính toan cả cuộc đời
Công đức sinh thành như núi thẳm
Thâm tình dưỡng dục ví nguồn khơi
Nguyện cầu phụ mẫu về Tây Trúc
Thắp nén tâm nhang kính lạy người.
NHỚ CHA
Cha đã đi rồi biết cậy ai
Mậu thân tháng sáu tối mười hai
Con thơ vợ trẻ chưa từ biệt
Tiên tổ ông bà sớm vãng lai
Nghĩa nặng sinh thành như biển rộng
Ơn sâu dưỡng dục tựa sông dài
Xót lòng hiếu tử chưa tròn đạo
Nuốt lệ vào tim thổn thức hoài
THƯƠNG MẸ
Mẫu người dong dỏng dáng cao thon
Khắc cốt ghi tâm mẹ mãi còn
Chín chục tuổi tròn nương cửa Phật
Bảy mươi năm trọn sống nhà con
Biển xa núi thẳm chân đà mỏi
Chợ sớm đồng trưa sức đã mòn
Cám cảnh mất chồng cơn bão tố
Mà người giữ vẹn tấm lòng son.
HOA TRẮNG
Hoa trắng đã cài lên áo con
Mất rồi muốn có cũng không còn
Thu buồn lá đổ theo mây gió
Đông giận sóng gầm tới nước non
Núi thái công cha đền chẳng trọn
Biển đông tình mẹ đáp chưa tròn
Vu lan báo hiếu đê đầu lạy
Hương khói mơ màng dạ héo hon.
HÒA NIỆM
Vào xuân nhâm ngũ mẹ sinh ta
Từ trải đắng cay lẫn mặn mà
Bảy chục tuổi tròn đành cách mẹ
Ba mươi năm thiếu bỗng lìa cha
Ve kêu nhớ mẹ than trời thảm
Cuốc khóc thương đông đổ lệ nhòa
Nước mắt vào tim lòng đức đoạn
Cù lao chín chữ vọng ngàn xa.
TIỄN MẸ
Chín mươi tuổi chẵn biệt trần gian
Vãng cảnh an vui cõi Phật đàng
Thanh tịnh từ bi tâm hỷ xả
Chân thành trí tuệ dạ hân hoan
Gieo duyên đạo pháp thêm tinh tấn
Cập bến thuyền từ lắm vẻ vang
Đường đến tây phương con kính tiễn
Dạo miễn cực lạc rộng thênh thang.
CON ĐÃ MỒ CÔI
Mẹ ơi ! con đã mồ côi
Bao nhiêu nỗ lực đành trôi theo dòng
Vắng cha mấy chục năm ròng
Đến nay mẹ vẫn nặng lòng cùng cha
Thăng trầm chín chục năm qua
Mấy khi êm ấm đâu là ấm êm
Mưa đông gió hắt vào thềm
Khăn sô lạnh ngắt bóng đêm lờ mờ
Mẹ ơi ! con vẫn dại khờ
Dù cho tuổi đã đến bờ bảy mươi
Chúng con luôn muốn bên người
Ngâm thơ ca hát làm vui mẫu từ
Nguyện cầu mẹ vượt trăm dư
Xoa tay từ chối hai từ mồ côi
Thuốc hay thầy giỏi mời rồi
Đất trời khấn vái đành ngồi bó tay
Từ ray trên cõi trần ai
Gió đêm hiu hắt sương mai lạnh lung
Lệ rơi theo giọt nến tàn
Đau thương phủ kín màu tang cuối chiều
Đồng đường tứ đại thân yêu
Mẹ đành bỏ lại, phiêu diêu đôi đường
Từ đây cách biết âm dương
Ai người chỉ lối dẩn đường con đi
Đã đành sinh ký tử qui
Trăm năm ai cũng qua kỳ nhân sinh
Cuối đầu kính lạy hương linh
Tiễn người về cõi hương linh Phật Đà.
Nguyễn Tấn Đường
Sinh năm: 1942
Nghề nghiệp: Nông
Tổ 1, Tứ Sơn, Bình Trung, Thăng Bình, Quảng Nam