Tác phẩm dự thi lọt vào vòng chung khảo: GỞI CHO BA NƠI CÕI MÂY NGÀN

97

Cuộc thi: “Sáng tác Văn học, Nghệ thuật và Báo chí về Đạo hiếu” – năm 2020
Vòng chung khảo
———————
Tác phẩm dự thi: GỞI CHO BA NƠI CÕI MÂY NGÀN
MS 079 Văn xuôi

Ông cha xưa đã dạy: “Đã sinh ra tất có hủy diệt. Có hủy diệt rồi lại mới sinh ra. Cho nên không nên đau buồn với những điều không thể tránh được”. Biết vậy nhưng trước sự ra đi của người thân, nhất là đấng sinh thành là điều đau xót không thể kể hết được.

Kính thưa ba! Con là đứa con đầu lòng của ba. Đứa con mà chắc chắn khi nhìn thấy con chào đời ba vui mừng biết mấy. Ba đã nghẹn lòng khi nghe con cất tiếng gọi ba đầu tiên. Đã rơi nước mắt khi nhìn con đi những bước chân chập chững. Đã vui mừng khôn xiết khi nhìn thấy con trưởng thành. Rồi những đứa con khác lần lượt ra đời niềm vui dâng lên gấp bội.

Nhưng ba ơi, con biết có điều ba chưa vui vì chúng con chưa làm được nhiều điều ba kỳ vọng. Trong chúng con có đứa không thành công trong cuộc đời. Nhưng ba cũng rất vui khi từng đứa con lớn lên và cùng sống êm đềm hòa thuận. Mỗi đứa đều có gia đình riêng và êm ấm. Chắc ba cũng có chút tự hào về chúng con phải không ba? Ba ơi! Chúng con cũng rất tự hào về ba. Ba là người sống năng nổ, sống tích cực, luôn lạc quan yêu đời, yêu cuộc sống.

Ba ơi! Chúng con cũng không thể quên được hình ảnh người cha hiền từ, hết lòng vì con cháu. Hình ảnh ba với nụ cười tươi tắn với nếp sống giản dị ba đã dạy cho chúng con bao nhiêu điều. Điều đầu tiên ba dạy chúng con hãy tự lực. Cứ làm hết sức mình, khi nào không thể làm được mới nghĩ đến việc nhờ vả người khác. Hãy sống độc lập và dựa vào chính mình. Có lẽ vì điều đó mà chúng con đứa nào cũng mạnh mẽ đủ sức vượt qua bao khó khăn, vất vả của cuộc sống. Con nghĩ điều đó chắc ba vui lắm.

Ba ơi! Nhưng lúc này đây, con nhớ những ngày ba nằm trên giường bệnh. Câu nói thường trực là: Ba đau lắm con ơi! Ba đau lắm con ơi!

Ba ơi! Chúng con không thể gánh nổi những cơn đau của ba, không thể san sẻ nỗi cơ cực, khổ sở khi cơn bệnh trầm kha đã mang đến cho ba. Nhưng cũng chắc chắn một điều chúng con thương ba lắm, thương thật lòng cho dù những câu an ủi không làm dịu những cơn đau trong ba. Nhìn ba nằm trên giường bệnh với bao nhiêu máy móc hỗ trợ, thăm viếng ba khó khăn. Ngồi chờ thời gian qua từng giờ từng phút để được vào nhìn mặt ba, nói vài câu ngắn ngủi để rồi thêm xót xa cho một kiếp người.

Biết là sinh, lão, bệnh, tử, phải bệnh rồi mới tử ! Không phải ai cũng như ông Bành Tổ sống đến tám trăm tuổi, nhưng nhìn một thân thể gầy gò chỉ còn da bọc xương nằm đếm từng giọt thời gian rơi xuống khoảng lặng của cuộc đời mới thấy thật xót xa. Mấy giờ rồi con? Mấy giờ rồi con? Cứ ngơ ngẩn hỏi. Không biết hỏi để làm gì vì có hỏi hay không thời gian cũng không thể dừng lại. Biết vậy nhưng sao với người nằm chờ thời khắc trôi qua một cách tuyệt vọng, ngày dài quá vậy không biết nữa…

Ba ơi! Đâu rồi, hình ảnh người đàn ông mạnh mẽ, yêu đời, đầy sức sống làm chỗ dựa cho đàn con. Đâu rồi, con người lúc nào cũng lạc quan, cũng nghĩ về phía trước. Đâu rồi người chồng, người cha, người ông hiền từ của đại gia đình chúng ta. Mẹ mất sớm, có thời gian ba gà trống nuôi con- một bầy con gái năm đứa, ba luôn chu toàn. Dễ thương nhất là những ngày tết, một bầy năm cô công chúa xinh xắn trong những chiếc đầm đồng phục ba tự may cho. Rồi những lúc công tác xa nhà ba luôn đau đáu lo lắng cho chúng con. Thực ra sống quá sáu mươi năm cuộc đời con chỉ ở với ba một phần ba trong thời gian ấy. Lúc con còn bé ba thường đi xa, về nhà với gia đình trong những ngày nghỉ phép. Lớn lên xa gia đình khá sớm con không được gần ba để chăm sóc ba và được ba bảo ban nhưng ba chính là kim chỉ nam cho tất cả chúng con khi gặp những khó khăn trong cuộc sống. Hình ảnh ba sẽ đi suốt cuộc đời con, chúng con tiếp tục sống tốt để làm ba yên lòng.

Ba ơi! Hãy yên lòng nhắm mắt, chúng con sẽ sống tốt như kỳ vọng của ba, sẽ hiếu thảo với mẹ kế và thương yêu các em. Vĩnh biệt ba!

Thêm một mùa Vu lan nữa đó ba! Con kính mong ba luôn an lạc nơi cõi mây ngàn và dõi theo chúng con nhé!

Con gái của ba.

 —————————-

Tác giả dự thi: Đặng Thị An
Địa chỉ: Thôn Triêm Trung 1, xã Điện Phương, thị xã Điện Bàn, tỉnh Q.Nam