Cuộc thi: “Sáng tác Văn học, Nghệ thuật và Báo chí về Đạo hiếu” – năm 2020
Vòng chung khảo
———————
Tác phẩm dự thi: CHÙM THƠ VỀ ĐẠO HIẾU CỦA MAI ĐĂNG THU
MS 019 Thơ
MẸ CHA
Công cha như núi Thái Sơn
Núi cao chót vót chẳng sờn lòng cha
Rừng xanh núi biếc bao la
Vẫn không sánh nổi công cha ngất trời
Dù bao giông bão cuộc đời
Cha đây vẫn mãi không vơi tấm lòng!
Không vơi như nước nguồn trong
Mẹ cho con với tấm lòng mênh mông
Mênh mông như nước biển Đông
Cũng không đong hết tấm lòng mẹ đây
Trải bao vất vả tháng ngày
Mẹ nằm chỗ ướt, con say giấc nồng
Mẹ là ngọn lửa đêm đông
Cho con hơi ấm giấc nồng con say
Mẹ ơi, dù nói gì đây
Cũng không ghi hết tình này -Mẹ Cha !
VU LAN
Vu lan nghĩ đến Mẹ Cha
Dầm mưa dãi nắng bôn ba suốt đời
Dù cho thân thể rã rời
Vẫn không than vãn một lời buồn thiu
Vì con vất vả sớm chiều
Mẹ Cha hai tiếng thương yêu vô vàn
Bông hồng cài áo hân hoan
Còn Cha còn Mẹ lo toan phụng thờ
Đời người hơi thở ngẩn ngơ
Ngày sau bông trắng bơ vơ nẻo đường.
Nhìn người bông trắng mà thương
Mà lo báo hiếu noi gương của Ngài
Ngày rằm tháng Bảy hỡi ai
Công Cha nghĩa Mẹ hôm mai đáp đền!
MẸ TIN
Hai bàn tay mẹ khô gầy
Hai bàn tay cực tháng ngày nuôi con
Hai bàn tay mẹ mỏi mòn
Tay ẳm, tay bế nâng con nên người
Mẹ ơi, khổ suốt một đời
Dù cho nhắm mắt không vơi tấm lòng
Đời Người thật lắm long đong
Lên rừng xuống biển những mong con rồi
Đời con bớt khổ được vui
Không như đời mẹ nụ cười héo hon
Mẹ cho con cả tuổi son
Những mong con sẽ chẳng còn khổ đau
Ước mong chỉ ước mong cầu
Đời người bể khổ thì sao mà thành
May sao con gặp duyên lành
Duyên lành Pháp Phật, cây xanh đơm chồi
Nhiệm màu Pháp Phật ban vui
Cho con bớt khổ mẹ rồi vui lây
Mẹ quy y Phật từ đây
Nụ cười của mẹ đong đầy niềm tin !
ƠN THẦY
Lang thang bao kiếp phong trần
Bước chân lưu lạc dần dần xa quê
Ngờ đâu biết được cơn mê
Ngờ đâu biết có nẻo về Thiền Tông
Ngờ đâu biết có cửa không
Sư Ông vạch lối Sư Ông chỉ đường
Trao truyền Pháp Phật mười phương
Trúc Lâm đất Việt tỏa hương ngạt ngào
Tưởng rằng cây héo cành khô
Cảnh đời mạt pháp biết bao thăng trầm
Lắm người nẻo lạc lối lầm
Đường về quê cũ tối tăm mịt mù
Quyết lòng hạ thủ công phu
Chơn Không khôi phục đường tu thất truyền
Vầng dương hé sáng cửa thiền
Từ đây chiếu rọi cả miền Đồng Nai
Thiền tông diễn pháp không hai
Trúc Lâm Đà Lạt một đài sen thơm
Nguồn thiền ngào ngạt ngát thơm
Trúc Lâm Yên Tử hoa đơm quả lành
Vui thay rừng trúc vẫn xanh
Vui thay sân trước vẫn nhành mai xuân
Công ơn Người đã khơi nguồn
Ban dòng pháp nhũ cho muôn cảnh đời
Hương thiền thơm bốn phương trời
Trúc Lâm đất Việt rạng ngời trời Tây
Chín mươi tuổi của xuân này
Mong rằng Thầy thọ như ngài Hư Vân
Và bao lời dạy ân cần
Chúng con nhận được nhiều lần Thầy ơi!
Ghi xương khắc cốt lời Người
Trúc Lâm Sen Trắng quyết vui lòng Thầy!
———————
Tác giả dự thi: Mai Đăng Thu
Nghề nghiệp: Giáo viên
Địa chỉ: 215/62, Hà Huy Tập, TP.Đà Nẵng