Cuộc thi “Sáng tác các tác phẩm về đạo Hiếu” – năm 2018
Vòng chung khảo
———————-
Tác phẩm dự thi: CHÙM THƠ
Tác giả: Thích Như Giải (Lũy Tre Xanh)
NGƯỜI ƠI TẾT CÓ NHỚ QUÊ
Người ơi tết có nhớ quê
Nhớ hương mai rộ đường về lối xưa
Có còn nhớ mứt hạt dưa
Nhớ mùi bánh tét ban trưa ru hồn
Quê hương chuyện mất việc còn
Tình thân người có mõi mòn trong nhau
Sắc xuân đang đổi da màu
Vườn chùa khóm cúc nhớ nhau quê nhà
Gió đông bắc rắc thịt da
Hồn xuân vẫn đén như xa như gần
Hình quê dào dạt ly nhân
Cây đa bến nước nghĩ lâng lâng lòng
Sông Thu Bồn có đợi mong
Hồn người viễn xứ nỗi lòng phương xa
Cây nêu câu đối vẫn là
Hồn tiên tổ chút ruột rà trẻ thơ
Xuân về người có bơ vơ
Nỗi lòng xứ lạ tết chờ hương quê
Nôn nao xa xứ mong về
Mẹ già tựa cửa mắt đê mê nhìn
Trời xa bóng nhạn bặt tin
Bâng khuâng người đợi mắt nhìn chân mây
Hương mai trong gió đong đầy
Nhìn sương ngọn cỏ mà lây lấc buồn
Một lần xa nhớ cội nguồn
Cuối nắm nỗi nhớ lệ tuồng với ai
Hương trà quyện với sương mai
Giữa dòng xuôi ngược mấy ai bạn cùng
Gió đưa nhẹ khói hương trầm
Quê hương như bóng âm thầm xót xa
Nắng chiều vàng vọt thiết tha
Cánh cò vẫn cứ bay ra ngóng vào
Sông Vu Gia có cuộn trào
Như lòng con trẻ biết bao nỗi niềm
Cố nhân ơi thổn thức tim
Lòng xưa cố quận con tìm nơi đâu
MẸ LÀ TẤT CẢ MẸ ƠI
Tháng hai Mậu tuất đến rồi
Là ngày húy nhật ôi thôi nhớ người
Ngày xuân rồi cứ dần lui
Nhớ ơi là nhớ bùi ngùi mẹ ơi
Từ khi lạnh ngắt mồ côi
À ơi da diết những lời mẹ ru
Cuộc đời mẹ bầu trời thu
Ấm êm chi lạ tiếng ru trưa hè
Gió về lay lắc lũy tre
Đưa con vào giấc trưa hè thong dong
Mẹ ơi quặn thắt cả lòng
Vì đàn con trẻ chẳng mong rỗi nhàn
khi cuối bãi lúc đầu làng
Ống quần cao thấp nắng vàng hắt hiu
Bờ mương bóng mẹ liêu xiêu
Tảo tần vì trẻ gánh nhiều sầu vương
Mẹ là bóng mát quê hương
Mẹ là mía ngọt mật đường Mẹ ơi
Kính yêu mẹ nguyện một lời
Tây phương mẹ dạo nhẹ vơi nỗi niềm
Liên tòa theo nhịp con tim
Tâm thanh ý sáng nổi chìm bỏ buông
KÍNH DÂNG BA
Nỗi niềm Ba hỡi có hay
Thương Ba năm tháng đắng cay cuộc đời
Chăm con không nói nên lời
Miếng cơm manh áo một trời yêu thương
Ba ơi… Nhớ lắm đêm trường
Hắt hiu nỗi nhớ vấn vương bóng hình
Giờ Ba biền biết lặng thinh
Cù lao chín chữ nghĩa tình oằn vai.
Ba ơi lệ chảy hai hàng
Vì con Ba mãi nặng mang nỗi niềm
Ba ơi con quặn trái tim
Mất Ba con trẻ biết tìm nơi đâu
Đêm nay gió thét mây sầu
Thương Ba xuôi ngược bể dâu cuộc đời
Ba đã đi thật rồi đi thật xa
Lạnh ngắt lòng con lúc về nhà
Tình Ba Nghiêm Phụ thương yêu quá
Với cuộc đời ân nghĩa thật bao la.
Nhớ Ba lặng lẽ khi chiều đến
Trông ngóng đàn con giữa lá vàng
Bước chân con trẻ đi khắp chốn
Ngôi nhà mấy mét vẫn mênh mang.
NHỚ MẸ – 01
Mẹ cõng con đi suốt cuộc đời
Cõng từng giọng hát nhịp à ơi
Giờ con cõng mẹ đi lần cuối
Xót dạ đau lòng lắm Mẹ ơi!
Tám mươi năm lẻ ở cõi trần
Xuôi ngược đủ đường cực tấm thân
Nuôi con không quãng bao cực khổ
Sắn khoai cay đắng Mẹ lãnh phần.
Nhớ thuở ấu thơ cha qua đời
Đàn con khờ dại giữa chơi vơi
Nhìn lên không có người nương cậy
Ngó xuống biết bao kẻ ngạo đời
Mồ côi con thấm lắm Mẹ ơi!
Nặng nhẹ xung quanh gánh đủ lời
Cảm thông thương quý chưa từng có
Chèn ép khinh chê đến chẳng mời
Mẹ ơi chỉ Mẹ với chúng con
Bảo bọc dưỡng nuôi quyết sống còn
Giờ đây con trẻ đà khôn lớn
Vẫn nhớ hoài “còn nước còn non”
“Còn trời còn nước còn non”
Con còn có Mẹ thì còn ấm thân
Mẹ ơi ! Giữa cõi phong trần
Bao nhiêu cay đắng Mẹ giành hết trơn
Giờ đây con tủi con buồn
Mẹ đi rũ bỏ nguồn cơn u sầu
An lòng thư thả trời Tây
Mẹ về cõi Phật nơi này xả buông
Bỏ đi hết mọi u buồn.
Mẹ ơi ! Con nguyện xới vun phúc lành
Cầu mong cho Mẹ thông hanh
Trợ thêm phúc lực gửi giành Mẹ tôi
Hoa sen mong Mẹ an ngồi
Liên trì Mẹ dạo Con côi kính mừng.
NHỚ MẸ – 02
Về nhà chẳng thấy Mẹ đâu
Trên tay hoa bỗng héo sầu thời gian
Tháng 3 ngày 8 phủ phàng
Bởi không có Mẹ hoa vàng làm chi
Tặng hoa mà lệ đẵm mi
Lang thang con bận đến đi cả đời
Đến nay hơn tám chục rồi
Bó hoa tặng mẹ chơi vơi bên đồi
Huyên đường mắt Mẹ mỉm cười
Răng đen, môi thắm đỏ tươi miếng trầu
Mẹ ơi! Con thật buồn đau
Nhà xưa vắng mẹ trời sầu đất thương
Con về thắp Mẹ nén hương
Nghe như chân Mẹ chãi bương sáng chiều
Bàn chân tất bật liêu xiêu
Chưa từng xỏ dép hắt hiu tuổi già
Con về kính mẹ lẵng hoa
Nhân ngày mồng 8 tháng 3 nỗi niềm.
Con về nát vụn trái tim
Mẹ ơi mất mẹ con tìm về đâu.
NHỚ MẸ – 03
Năm nay mồng 8 tháng 3
Nhà xưa vắng bóng mẹ già ai ơi
Chim buồn không hót thành lời
Hoa buồn gục héo giữa đời đơn côi
Tôi buồn tôi khóc mình tôi
Tang lòng quăn thắt lên ngôi từng giờ
Mẹ là hoa mẹ là thơ
Mẹ đi con trẻ bơ vơ cõi lòng
Con về liệm giữa trời trong
con buồn đứng giữa một vòng cô liêu
NHỚ MẸ – 04
Thổn thức không cam cách biệt này
Nguyện cầu con hướng đến trời tây
Ao sen mẹ cứ đi nhìn ngắm
Quên hết âu lo ở chốn này
Làm sao con tìm lại ngày xưa
Lời mẹ hòa ru với lá dừa
Tiếng mẹ hát êm như gió thoảng
À ơi theo tiếng võng đong đưa
Nhớ mẹ nhớ bàn tay khô héo
Đầy vết cha dấu ấn thời gian
Nhớ bóng mẹ chiều về bên sân vắng
Ngóng đàn con như gió thoảng lá vàng
Mười năm trường con sợ chia ly
Con sợ nỗi đau đến bất kỳ
Con vẫn nhớ ‘‘vô thường biến đổi’’
Mà đêm về lệ vẫn dầm mưa.
NGÀY HÚY KỴ MẸ – CẢM TÁC
Gần ngày húy kỵ cảm thương
Bao la lòng mẹ vấn vương nỗi niềm
Thương con dõi mắt đường chim
Tha phương mờ mịt nhịp tim bồi hồi
“Ân Ba Mẹ” mãi lên ngôi
Đại dương lòng mẹ đứng ngồi lửa thiêu
Con đi biền biệt cô liêu
Không tăm nhạn lá vàng chiều rụng rơi
Mẹ ơi gần đất xa trời
Thương con mẹ mãi chơi vơi nỗi lòng
Cả đời mẹ chẳng thong dong
Nữa đêm thức giấc gánh dòng suy tư
Bóng gầy rớt xuống hao hư
Lưng còng dấu hỏi chín nhừ nhớ con
Bóng cò đồng ruộng héo hon
Vì ai mẹ mãi mõi mòn thân tâm
Tình thương mẹ mạch nước ngầm
Múc hoài không cạn âm thầm dưỡng nuôi
Mẹ ơi nếu có ngày vui
Khi con êm ấm tới lui bình hòa
Đêm về nguyện với Phật Đà
Cũng vì con mẹ thiết tha nguyện cầu
Một đời mẹ một bể dâu
Vinh danh “Lòng Mẹ” một bầu yêu thương
CÚNG MẸ
Một nén nhang dâng kính mẹ hiền
Nguyện cầu mẹ tọa cửu đài liên .
Rong chơi rủ bỏ bao sầu muộn
Tây phương mẹ hỡi kết thiện duyên
Một lẳng hoa tươi kính mẹ già
Mong mẹ tâm thành đẹp tợ hoa
Trần gian mẹ nhé đừng lưu luyến
Quy tâm mẹ nhớ niệm Di Đà
Một chén nước trong kính mẫu từ
Cầu mẹ thanh nhàn ý thả thư
Trời tây mẹ hướng đi siêu thoát
Quên hết buồn lo bặt tâm tư
Con dâng lên mẹ bát chè xanh
Mong mẹ tây phương chẳng độc hành
Khẩu nhẹ tâm an hằng nhớ Phật
Rong chơi cõi tịnh chốn trời thanh.
Cuộc sống trần gian mẹ mệt rồi
Thôi thì buông bỏ về tây thôi
Thi hài bỏ lại ba tấc đất
Thần thức tiêu giao với mây trời.
Bất thối bồ tát vi bạn lữ
Nước mắt con xin tiễn Mẹ hiền
Đắng cay Mẹ gánh cả sầu miên
Dưỡng con trẻ nên khôn lớn
Giữa cuộc đời sóng gió đảo điên.
Một lạy này con lạy Mẹ đi xa
Tần tảo cho đời con đơm hoa
Hoa nở quả thành công khó nhọc
Với cuộc đời ân nghĩa thật bao la.
Một lạy này con lạy Mẹ Mẹ ơi!
Mẹ gánh con thơ suốt cuộc đời
Gánh cả chông chênh, người nghịch ý
Mặc cho vật đổi với sao dời
Bữa ăn Mẹ gánh cả sắn khoai
Mẹ gánh cho con bớt mệt nhoài
Đêm đén cầm đèn đi bắt muổi
Sửa chăn ủ ấm suốt bốn mùa.
Một lạy này kính lạy tam tôn
Xin phóng hào quang độ mẹ con
Tây Phương thánh cảnh mẹ vui nghỉ
Mặc kệ trần gian chuyện mất còn.
GỞI HƯƠNG VÀO GIÓ
Bởi chưng góp sắc cho đời
Bỏ rừng xuống phố rạng ngời sắc hương
Thong dong giữa cuộc vô thường
Buồn vui thương ghét chẳng vương nỗi niềm
Chân sãi bước dõi đường chim
Ngác ngơ thành thị lắm tim bồi hồi
Tự ngàn xưa mãi lên ngôi
Gởi hương vào gió chưa hồi bỏ quên
Hương bay thoảng nhẹ nhẹ tênh
Không chen lấn vẫn ghi tên bảng vàng
Ven đương lắm kẻ tay dang
Trầm trà tri kỷ chẳng màng thế nhân
Xa rồi những bước phong trần
Về đây cô lữ gởi thân cõi nhàn
Xả danh lợi bớt cưu mang
Thị phi thế sự như làn mây trôi
Nắng mưa cứ việc luân hồi
Thì ta vẫn cứ mà ngồi bên nhau
Tình thân xóa hết nỗi đau
Nhân sanh cõi mộng không lay lắc lòng
Phong lan một cõi thong dong
Gởi hương vào gió hết vòng tử sinh.
HỒI TƯỞNG
Đi về thăm lại ngày xưa
Trải bao năm tháng vẫn chừa tuổi thơ
Qua rồi ngày tháng mộng mơ
Mà chưa qua hết dại khờ hôm nay
Một đời ly biệt biệt ly
Quê hương cảnh cũ nhớ ghi tỏ tường
Ra đi vui chốn phố phường
Chùa quê bao trẻ nhớ thương bóng hiền
Chao ôi! Cơm áo gạo tiền
Làm sao xóa hết não phiền cổ kim
Gửi hồn theo dấu đường chim
Mẹ ơi nhớ mẹ biết tìm nơi đâu
Mùa thu lá rụng sầu sầu
Mắt thơ nhòa lệ quặn đau nghẹn lời
Đêm khuya vọng tiếng chuông rơi
Như trong tìêm thức những lời mẹ xưa
À ơi…. Tiếng nhặt tiếng thưa
Đưa con qua hết nắng mưa sáng chiều
Vu lan màu lá đìu hiu
Nhìn về cố quận chín chiều ruột đau
Mặc cho năm tháng đổi màu
Chỉ mong sao mẹ tháng ngày thong dong
Chắp tay bày tỏ nỗi lòng
Nguyện tròn hiếu đạo cho lòng tĩnh yên.
MẸ TÔI
Mẹ già dõi mắt xa xăm
Bên cành mai nhỏ cuối năm cận kề
Hương xuân thơm ngát đường quê
Mà sao con nhỏ chưa về con ơi!
Tha phương xuôi ngược dòng đời
Vỉa hè cơm quán nghẹn lời nơi xa
Về đi con với mẹ cha
Có con ấm cúng cả nhà đó con
Có con cơm sẽ ngon hơn
Có con hoa tết bướm vờn nắng xuân.
TỪNG GIỜ THƯƠNG BA
Nỗi niềm Ba hỡi có hay
Thương Ba năm tháng đắng cay cuộc đời
Chăm con không nói nên lời
Miếng cơm manh áo một trời yêu thương
Ba ơi… Nhớ lắm đêm trường
Hắt hiu nỗi nhớ vấn vương bóng hình
Giờ Ba biền biết lặng thinh
Cù lao chín chữ nghĩa tình oằn vai
Đêm về nước mắt ngắn dài
Thương ba vì kế sinh nhai cơ cầu
Hợp tác xã một bể dâu
Rừng xanh đồng cạn ba đâu nề hà
Một lòng kính tưởng về Ba
Một lòng chỉ hướng Phật cầu mong
Ba về cõi mãi thong dong
Ba ơi buông bỏ cho lòng mây bay
Ba ơi Ba hở có hay
Con thơ đã lớn từng giờ nhớ ba
Nhớ ba con nguyện an nhà
Anh em hòa thuận một nhà ấm êm
Thương kẻ dưới kính nhường trên
Bao dung tha thứ nghĩa trên bạc tiền
Hương hoa thờ tự trước tiên
Tri ân ôn cố khỏi phiền lụy ai
Cầu Ba mẹ tọa liên khai
Rong chơi cõi tịnh trần ai hết rồi
Vu lan chữ hiếu lên ngôi
Tâm hương kính nguyện nhẹ vơi nỗi niềm
VU LAN – CẢM TÁC
Ngày xưa con gắn hoa hồng
Giờ đây nổi nhớ mênh mông -tủi buồn
Vu lan dõi mắt đồii truông
Con côi đơn lẻ mắt tuông lệ nhòa
Một lòng chí niệm Di Đà
Cầu mong cho mẹ liên hoa cửu đài
Thành tâm sám nghiệp trần ai
Thân an ý tịnh Như Lai xoa đầu
Con nguyền đang ở bể dâu
Luôn tu vạn hạnh không sầu không thương [đau]
Liên trì hoa nở ngát hương
Ngay nơi trần thế chẳng vương tục trần
Mẹ ơi suy thịnh phù vân
Tâm an khẩu tịnh muôn phần an vui
Cầu cho Phụ mẫu mọi người
Bảy đời cha mẹ mĩm cười như nhiên
Qua đi mọi chuyện ưu phiền
Lai vãng tùy xứ tạo duyên thoát trần
Thích Như Giải (Lũy Tre Xanh)
Chùa Lầu, Duy Trinh, H. Duy Xuyên, Quảng Nam
QUAN TÂM VÀ HỖ TRỢ
Với sự hộ trì của chư tôn đức Tăng Ni, hàng cư sĩ Phật tử, trong suốt 10 năm qua, trang Thông tin Truyền thông Phật giáo Quảng Nam (Truyền hình Phật giáo QCB) do Ban Thông tin Truyền thông GHPGVN tỉnh Quảng Nam thành lập, vận hành và quản lý đã chuyển tải các hoạt động Phật sự của tỉnh nhà, những sản phẩm tin tức, chương trình tu học, chuyên đề Phật pháp mang thông điệp Từ bi - Trí tuệ và năng lượng tốt đẹp đến với cộng đồng những người yêu mến đạo Phật trong và ngoài tỉnh. Xây dựng hình ảnh Phật giáo Quảng Nam với phương châm tốt đời đẹp đạo!.
Hiện nay, Kênh truyền hình Phật giáo QCB (QCB) có trên 20 nhân sự là phóng viên, Ban biên tập và các bộ phận khác với kinh phí hoạt động hết sức hạn hẹp, vì vậy, để QCB tiếp tục duy trì hoạt động và mang lại nhiều thành quả trong công tác thông tin truyền thông Phật giáo, Ban Thông tin Truyền thông Phật giáo tỉnh Quảng Nam tha thiết mong mỏi quý chư tôn đức Tăng Ni, quý thiện nam, tín nữ gần xa phát tâm thiện lành trợ duyên cho hoạt động của Kênh.
Ban Thông tin Truyền thông Phật giáo tỉnh Quảng Nam xin trân trọng từng tấm lòng san sẻ, tiếp sức trong việc hoằng pháp lợi sanh của tất cả quý vị!.
Quý vị hỗ trợ qua số tài khoản:
Số tài khoản: 1036037035
Chủ tài khoản: Đoàn Công Tùng (Thích Thắng Thiện)
Ngân hàng Vietcombank chi nhánh Bắc Đà Nẵng
Nội dung: Ủng hộ QCB