Tác phẩm đạt giải khuyến khích: Chùm thơ của THÁI BẢO – DƯƠNG ĐỲNH

90

Cuộc thi: “Sáng tác Văn học, Nghệ thuật và Báo chí về Đạo hiếu” – năm 2020

GIẢI KHUYẾN KHÍCH
———————
Tác phẩm thể loại thơ: Chùm thơ của THÁI BẢO – DƯƠNG ĐỲNH
MS 076 Thơ

Bài 1: CON NGỒI BÊN MẸ

Lâu lâu tim mẹ lại buồn
Lơi âm mỏi nhịp chừng không muốn gì
Buồn thì nghỉ, vui thì đi
Cà tang cà giựt nhiều khi sảng hồn
Tim chừ chia hết cho con
Đứa mô đứa nấy cùng tròn trịa hung
Còn riêng mang những hãi hùng
Cơn rung thắt ngực siết cùng cực đau
Mím môi cau mặt nhíu mày
Tay run chân nặng bệnh đày đọa thân…

Con ngồi bên mẹ lặng câm
Làm sao gánh được đôi phần cơn đau!

Bài 2: NGUYÊN VẸN NÉT CƯỜI

                  Kính dâng thầy Võ Đình Tùng

Quê nhà hơn một giờ bay
Chúng em đã hẹn về đây, thưa thầy
Nhang trầm thơm sợi khói bay
Thầy còn bận chín tầng mây, chưa về.

Xưa là ngàn dặm sơn khê
Chừ là cơm áo bộn bề giăng ngang
Bỏ quê bỏ xứ lên đàng
Cứ quày quả những vội vàng bon chen.
Cứ như xa lộ không đèn
Ngó đau con mắt đỏ đen chập chờn
Nhúng mình trong cõi thiệt hơn
Một nắm níu, một tủi hờn bỏ buông…

Theo em về một nỗi buồn
Nghĩa trang hương lạnh khói cồm cộm bay
Nhìn lên di ảnh mắt cay
Nụ cười, ánh mắt, những ngày xa xưa
Quê nghèo trường cũ nắng mưa
Lời khuyên giọng nói như vừa đâu đây
Bể dâu với những sắp bày
Hợp tan là chuyện xưa nay vô thường.

Em về với những tiếc thương
Một đi là một vấn vương bùi ngùi
Em còn nặng gánh ngược xuôi
Đám mây nguyên vẹn nét cười theo em.

Quê nhà, tháng 11.2019

Bài 3: CHỪ CON XA MẸ THẬT RỒI

Chừ con xa mẹ thật rồi
Nửa đêm thức dậy con quờ quạng kêu
Mẹ ơi, bên mái quê nghèo
Con nằm khóc mẹ cùng heo hút buồn

Một đời dãi nắng dầm sương
Chừ về im lặng trong vườn quạnh hiu
Bữa mô cột sớm níu chiều
Chừ về buông bỏ mọi điều mẹ đi
Một vành khăn lạnh. Biệt ly
Trắng đau bên lệ nến thì thầm rơi
Chừ con xa mẹ thật rồi
Nhà xưa đâu bóng Mẹ ngồi trầm ngâm
Vườn xưa đâu dáng tảo tần
Trái thơm múi mít để phần cháu con
Trầu vàng lá rụng kín sân
Cau khô vôi cứng buồn không có người…

Chừ con xa Mẹ thật rồi
Câu thơ con cũng mồ côi với đời!

 Bài 4: NGÔI MỘ BA MÙA NÀY CÓ NHIỀU BÔNG CỎ MAY

Ngôi mộ Ba mùa này có nhiều bông cỏ may
Nơi tôi vẫn về với Mẹ
Nơi tôi nhìn dãy núi Chôm mờ xa
Phía dưới là cánh đồng Cồn Soi
và con sông Trầu nghèn nghẹn.
Lục tung kí ức gió thổi u u trên những ngọn đồi
Chìm vào hôn mê ảo giác khói hương mờ sương bóng dáng Ba tôi hiển hiện
Mùa thu vác liềm lên vai hạt lúa cùng hạt mưa chơi trò rượt đuổi
Giọt mồ hôi trên áo Ba trắng một phận đời
Vừa qua cơn nồm nam nghe bão giông chớp giật
Ba tôi chạy hụt hơi từ phía ruộng đến chân đồi
Tháng tám lợp lại mái nhà nghe ì ầm cơn sấm
Lúa chất từng bao sợ nước lụt leo nhà
Củi chặt từ Nhà Bương, Nhà Điều có kịp hong khô chiều tháng chạp
Dằng dặt cơn mưa khuya leo lét bóng in tường
Sực nức cơm chiều mùi cá bống kho tương
Khắc khoải búng * Ông Đạt nước ròng chờ giờ con cá đi cá nhảy
Bóng lầm lũi chênh chao bờ khuya thác chảy
Ngày đông chí rét căm khản giọng thét trâu cày…
Câu chuyện đời người buồn như trăng khuya
Vàng lên nỗi nhớ
Vàng lên ngọn cỏ may bời bời bên mộ chí
Khảm xước vào đời tôi!
*Tân An, tháng 9.2013
*Búng: tên gọi một vùng nước tụ lại dưới thác nước của sông.

—————————-
Tác giả dự thi: Dương Đình Ngạt
Địa chỉ: Thị trấn Tân Bình, huyện Hiệp Đức, Quảng Nam