Liệu pháp hoa sen

2551

Tâm vướng bệnh, một chứng bệnh không thực thể mà thầy thuốc ở các bệnh viện không định danh dứt khoát được đấy là bệnh gì, đành sử dụng những ngôn ngữ chẩn đoán chung chung để giải thích với anh, do đó – tất nhiên – anh cũng không hiểu mình bệnh gì.

Nhưng sư thầy cạnh nhà thì gọi chính xác đấy là tâm bệnh. Bệnh nhân gặp liên tục những cú sốc trong đời sống, va đập tâm lý tạo nên những sang chấn vượt ngưỡng chịu đựng của anh. Như một chiếc computer bị rối loạn, hệ điều hành và các chương trình bị tê liệt, chỉ còn mỗi màn hình chập chờn. Tâm nói nhảm, đi lang thang, đứng ngồi không yên. Sư thầy cho đó là căn nghiệp, người bệnh phải trả quả. Thầy dạy anh niệm Phật, thiền hành quanh sân, bốc thuốc nam và châm cứu…. Những nỗ lực điều trị như thế, bằng tâm pháp, dược liệu đông y và tấm lòng, sư thầy đã phần nào giúp anh hồi phục ít nhiều, song bệnh không hết được. Tâm vẫn còn một khối uất ức trong lòng không tan, những hồi ức đau xót vẫn hành hạ anh không dứt. Tâm thường ngồi một mình, bâng quơ nghĩ về mọi thứ, trừ hiện tại!

 

Tâm từng là một công chức sáng vác ô đi chiều vác ô về, giày đen áo trắng cà vạt xanh, sống bằng…chữ ký. Đi công cán xa thì có ô tô con, gần thì có trợ lý cầm lái xe gắn máy xịn. Nói chung, đã biết cực lạc của thế gian. Nhưng cái gì đến đỉnh phải xuống, phước báo của anh chỉ có bấy nhiêu. Vào một ngày đẹp trời, những xung đột trong cái cơ quan đồ sộ của anh đến hồi chung kết, các sứ quân đồng loạt tung đòn. Tâm cùng một loạt sếp như trái chín rụng đầy sân. Trong một chốc, trắng tay. Tâm rời công sở về nhà, được ít ngày vợ đi theo tiếng gọi tình yêu mới là anh trợ lý của chính chồng mình, con về bên nội. Sáng thất thểu ra quán cà phê đầu hẻm mà mấy mươi năm không ghé một lần, uống ly đen đắng nghét ba ngàn đồng, rồi đi về. Trưa lại ra chính cái quán ấy uống tiếp một ly, cũng ba nghìn đồng, rồi về…. Tâm mua một thùng mì colusa, ăn dần. Ông trưởng khóm bao lâu nay gặp Tâm cúi mình, xe Tâm vào hẻm, ông ấy dừng bước nép vào nhường đường, nói chuyện một dạ hai dạ, giờ đi ngang nhà Tâm khinh khỉnh nhìn, có bữa còn nhổ nước bọt!Tâm bệnh, một mình. Anh nói nhảm về mọi thứ, thất thểu ra quán cóc đầu hẻm uống cà phê rồi về, không trả tiền! Anh đi vô định, có khi người quen bắt gặp anh đi tận nghĩa trang cách nhà … 8 cây số. Anh vào đấy, đi quanh các ngôi mộ, khóc… Anh đi qua đi lại trước cơ quan cũ, mọi việc vẫn bình thường, người ra kẻ vào tấp nập, nhưng họ không thấy anh! Cái cô thư ký xinh như mộng, ngày ngày vẫn vào gặp anh trình ký, nay đi ngang sếp cũ, chỉ tránh  một chút cho khỏi đụng, mặt ngẩng cao lạnh lùng bước vào.Sư thầy thương anh, một nhân sinh. Thầy âm thầm tìm cách giúp anh vượt khỏi tâm bệnh, một  cuộc điều trị nhiệm mầu và tốn công tốn sức đã diễn ra.

 

 

Thầy sang anh chơi thường lắm, gần như hàng ngày. Áo cà sa vàng thắp sự ấm áp trong anh. Sư hướng dẫn anh dọn dẹp quanh nhà, làm từng chút một, rồi trồng một bụi sen trong cái hồ nhỏ vốn chỉ nuôi cá. Mất nhiều thời gian lắm, vì phải đổ nhiều bùn vào đấy. Nhưng rồi cùng trồng được. Ngày nào sư cùng anh cũng ngắm nhìn bụi sen ấy tươi dần, những lá xanh be bé rập rờn trong nước. Lâu lắm, lâu lắm, không biết bao nhiêu ngày… Đến một bữa nọ, đánh răng xong, anh ra ngoài, chợt thấy cái gì đầy sắc màu trong hồ nước. Đến gần, anh hét vang lên vì đấy là một đóa sen tinh khiết đang vươn lên dưới ánh nắng sớm: sen đã có hoa!Thật là nhiệm mầu, đóa sen thắm trong tâm hồn nguội lạnh của anh, một cái tâm đầy tuyệt vọng và chán chường, sự hy vọng, niềm tin, anh hồi phục thân và tâm một cách nhanh chóng. Anh hăng hái dọn dẹp quanh nhà, còn sang bên am sư thầy để làm công quả. Cả con hẻm bàn với nhau về bụi sen, đóa sen đầu tiên ở nhà anh. Người ta nói đến Phật, đến điềm tốt lành…Sen nở nhiều hơn, sự hồi phục thân tâm của anh tỉ lệ thuận với sự sinh sôi ấy, như có một năng lượng mới, Tâm hớn hở, trở nên bình thường, thậm chí còn tốt hơn xưa. Anh đã tìm thấy niềm tin ở cuộc sống, tình người, và tin ở chính mình. Bụi sen, hoa sen đã kéo cái tâm đã gục ngã của anh lên, làm nó sống lại. Không thuốc men nào làm được chuyện đó, chỉ có sư thầy, bằng sự thông tuệ của mình, dùng sen trị tâm bệnh cho anh một cách thành công. Đấy là một liệu pháp đặc biệt. Thắp lên hy vọng cho người tuyệt vọng, cho thấy sự sinh diệt, sự tái sinh. Dùng ngoại cảnh tác động vào tâm thức mù tối, như đốt lại một ngọn đèn đã tắt.Tuyệt vời. Tâm đã đi làm, một công việc bình thường ở trung tâm ngoại ngữ gần nhà. Anh dạy tiếng Pháp cho các sinh viên, các học sinh sắp thi đại học, và cả cho tăng, ni tu tập cạnh nhà anh.Liệu pháp hoa sen đã cứu anh. Và giờ đây, sen đã nở thật nhiều trong hồ nước trước nhà, sáng cả một góc hẻm nhỏ…

Nguyễn Thành Công
QUAN TÂM VÀ HỖ TRỢ

Với sự hộ trì của chư tôn đức Tăng Ni, hàng cư sĩ Phật tử, trong suốt 10 năm qua, trang Thông tin Truyền thông Phật giáo Quảng Nam (Truyền hình Phật giáo QCB) do Ban Thông tin Truyền thông GHPGVN tỉnh Quảng Nam thành lập, vận hành và quản lý đã chuyển tải các hoạt động Phật sự của tỉnh nhà, những sản phẩm tin tức, chương trình tu học, chuyên đề Phật pháp mang thông điệp Từ bi - Trí tuệ và năng lượng tốt đẹp đến với cộng đồng những người yêu mến đạo Phật trong và ngoài tỉnh. Xây dựng hình ảnh Phật giáo Quảng Nam với phương châm tốt đời đẹp đạo!.

Hiện nay, Kênh truyền hình Phật giáo QCB (QCB) có trên 20 nhân sự là phóng viên, Ban biên tập và các bộ phận khác với kinh phí hoạt động hết sức hạn hẹp, vì vậy, để QCB tiếp tục duy trì hoạt động và mang lại nhiều thành quả trong công tác thông tin truyền thông Phật giáo, Ban Thông tin Truyền thông Phật giáo tỉnh Quảng Nam tha thiết mong mỏi quý chư tôn đức Tăng Ni, quý thiện nam, tín nữ gần xa phát tâm thiện lành trợ duyên cho hoạt động của Kênh.

Ban Thông tin Truyền thông Phật giáo tỉnh Quảng Nam xin trân trọng từng tấm lòng san sẻ, tiếp sức trong việc hoằng pháp lợi sanh của tất cả quý vị!.

Quý vị hỗ trợ qua số tài khoản:

Số tài khoản: 1036037035
Chủ tài khoản: Đoàn Công Tùng (Thích Thắng Thiện)
Ngân hàng Vietcombank chi nhánh Bắc Đà Nẵng
Nội dung: Ủng hộ QCB