ĐẾN HUÊ NGHIÊM CẢM TÁC
Thơ: Đinh Công Tôn
Chùa to cổng lớn vẫn then cài
Cấm hẳn khách trần nhập vãng lai
Viện chủ đắm mình trong ốc đảo
Lời kinh không cứu được tiêu tai
Phật đường bao lớp chắn tầng cao
Trần nhiễm thằng tôi chẳng được vào
Đành thắp hương lòng trông cõi ấy
Ngậm ngùi không đọc được Nam mô
Nhớ tích ngày xưa chốn đạo tràng
Động lòng bi niệm cõi nhân gian
Dấu chân Điều Ngự về khắp chốn
Cứu độ muôn loài sống lạc an
Đạo pháp thời nay đã dần tàn
Chùa to Phật lớn cảnh cao sang
Sư Tăng thụ hưởng sơn hào vị
Xa cách chúng nhân khổ muôn vàn
Chấp tay thầm nguyện Đức Đại Bi
Giác ngộ muôn sinh hướng tự quy
Thể giải đại đạo lòng vô thượng
Chánh niệm chơn tâm diệt sân si
Cầu mong Pháp nạn sớm qua mau
Hào quang chiếu diệu cõi nhiệm mầu
Bao nhiêu chướng nghiệp đều tiêu sạch
Ta bà Tịnh độ khác gì nhau
—————————————-
CHÙA QUÊ
Thơ đối đáp: Thích Như Giải (Lũy tre xanh)
Chùa quê rộng thoáng chẳng then cài
Nồng hậu trầm trà tiếp vãng lai
Sáng kệ chiều kinh tiêu nghiệp chướng
Từ quang phổ chiếu dứt tam tai
Huệ nhật rạng ngời ở trên cao
Tiếp khách lợi danh cứ ra vào
Chuông mõ sớm chiều tiêu nghiệp chướng
Đường trần thôi lấn hãy Nam Mô
Tâm tịnh nơi đâu cũng đạo tràng
Trãi lòng bi huệ cứu nhân gian
Dấu chân cô lữ không hề mõi
Luôn mong nhân thế được bình an
Đạo pháp muôn năm chẳng lụi tàn
Tàn chăng ? Phân biệt cảnh hèn sang
Hoằng pháp đâu dành riêng Tăng lữ
Tứ chúng đồng tu sướng vô vàn
Ngàn năm vẫn thế trải tâm bi
Còn mình ? Tự hỏi phản hay quy
Ý tịnh tâm thành đâu không Phật
Thôn quê phố thị chớ sân si
Điều tâm đừng hỏi chuyện chậm mau
Ma ha Bát nhã quá nhiệm màu
Hào quang luôn tỏa trong tâm ý
Dẫu phàm hay thánh vẫn có nhau.
Nhật Quang