Thoáng chốc một giấc mơ trưa,
Xuân thu ai biết, bốn mùa qua nhanh.
Hơi thở như hạt tinh anh,
Vô thường trước cửa, gõ thành trăm năm.
Bốn mươi năm, gởi vầng trăng,
Mười chín giới hạ, soi trang kinh trì.
Dẫu tình một chuyến thuyền đi,
Dẫu tình năm ấy, từ bi muôn trùng.
Quê xưa vọng tiếng chuông Hùng,
Ẩn xâu tâm thức, dẫu từng nhân duyên.
Nương vào cửa Phật thiền viện,
An tâm trú niệm, tuệ hiền rạng soi.
Viên dung đại nguyện tặng đời,
Hải âm sóng biển, gởi lời thi ca.
Trăm năm một kiếp ta bà,
Trăm năm hạnh nguyện, chiều tà xưa nay.
Thôi thì, nhã kiếp tu này,
Thôi thì trao lại, tháng ngày thế gian.
Thôi thì ba mãnh y vàng,
Thôi thì chuổi hạt, lần tràng bụi giăng.
Mang theo hạnh nguyện chữ Tăng,
Thệ trong muôn kiếp, vững tâm Bồ đề.
Tu hành lấy nguyện độ mê,
Trang kinh thấm thía, trở về bến xưa.
Mang theo hạnh nguyện Đại Thừa,
Thệ trong muôn kiếp, ta vừa an nhiên.
Tu hành lấy nguyện điền viên,
Trang kinh luật ngữ, tịnh thiền rộng chơi.
Sáu thời niệm Phật thảnh thơi,
Giải trừ ngủ trượt, về nơi Di Đà.
Quê xưa Tịnh độ hằng hà,
Vững tâm tịch trú, sen toà ngàn năm.
Tỳ kheo Thích Minh Thế